Vẩn Thạch trông coi sang Xuân, nàng nhỉ đương khóc thút thít. nó quyết toan ngủ

Hắn xoay lưng lại, nhắm mắt. Căn phòng đột nhiên im lặng, hắn nghe tiếng Xuân đứng dậy, đi về phía giường hắn. Xuân ngồi nhẹ xuống bên giường. Và ôm hắn chặt cứng.
- Em chán tên ấy quá rồi. Vũ phu mà dở ẹc.
Vẩn Thạch nói:
- Anh hiểu ý em. Nhưng em đừng làm thế.
- Em muốn làm thế. Xuân nói và hôn hắn lia lịa. Em căm thù cái thằng du côn ấy không phải chỉ vì hắn vũ phu mà còn vì hắn dở ẹc. Suốt từ khi gặp hắn, em chỉ biết những cảm giác mơ hồ, nhiều lúc xem boi tu vi 2014 cụt hứng, khó chịu rồi trở nên nguội lạnh, chua xót. Đó chẳng phải là sự thiệt thòi cho đời em sao? Em chẳng có quyền được hưởng những thứ đó sao? Vẩn Thạch thở dài, cố gỡ tay Xuân ra, hắn nói:
- Thôi được, hãy nằm xuống đây.
***
Trước đầu xe là một khuôn mặt to tròn đỏ gay với cái miệng rộng, cười toe toét. Đó là một người đàn ông trạc ba mươi tuổi. Viên đại uý cho xe ghé vô lề đón gã. Vẩn Thạch lui ra sau ngồi với Xuân, nhường chỗ cho gã. Người đàn ông bước lên xe, nói oang oang:
- Các vị người nào coi cũng sang quá.
- A Di Đà Phật! Xuân cúi đầu đáp.
- A Di Đà Phật! Người đàn tu vi 2014 ông cũng cúi đầu trịnh trọng đáp và hỏi một cách cung kính. Quý tín hữu đang đi đâu đây?
- Chúng đệ tử định quay về Đà Lạt. Chẳng hay sư phụ đi đâu mà mặt mày sớn sác?
Vẩn Thạch kêu lên:
- Thôi, hạ màn. Dọt đi!
Lúc xe đã ra khỏi thành phố thì Viên đại uý mới cất giọng:
- Tui hỏi thiệt, đại ca làm gì trong nhà đó?
- Chú em biết rồi còn hỏi khó anh làm chi.
- Vậy thì phải khai thiệt. Bỏ nhà đi mấy ngày rồi?
tu vi 2014 tuoi hoi Ba ngày. Con sư tử của anh nó ghen quá, nhưng tánh anh kỳ lắm. Ghen ít đi ít, ghen nhiều đi nhiều, càng ghen càng đi.
Vẩn Thạch hỏi:
- Dạo này làm ăn khá không?
- Khá thì khá vậy chứ làm sao bằng mấy chú. Cả tháng nay chỉ bán được một chiếc Peugeot kiếm ba triệu bạc không nhằm nhò.
- Chiếc sơn màu cánh gián chớ gì? Xuân hỏi. Hình như mang số Vũng Tàu phải không?
tu vi 2014 A Di Đà Phật.
Vẩn Thạch nói:
- Bữa nào kiếm cho một chiếc Corona đời mới đi. Giá bao nhiêu?
- Loại đó mười lăm triệu. Bao luôn cạt-vẹt. Đục số lại y như gin, hoàn chỉnh.
- Nhưng mang số nào?
xem boi tu vi nam 2014 Muốn số nào cũng được. Tuỳ thích. Mẫu cạt-vẹt cũng gin.
Tu vi 2014 - Nhưng liệu anh có kiếm được đúng loại nó thích không?
Người đàn ông cười khẩy:
tu vi 2014 Giỡn mặt. Thậm chí thế này nhé. Nó cứ dẫn tao ra phố, thích cái nào cứ chỉ. Ba ngày sau tao đem đúng cái xe đó giao cho nó. Dĩ nhiên là lính của tao nó làm. Dịch vụ nhanh chóng, có lương tâm nghề nghiệp cao.
Người đàn ông cười hề hề móc kẹo cao su ra nhai. Ông ta hỏi viên đại uý:
- Chừng nào lên thiếu tá, em?
- Cái đó dễ mà đại ca. Nếu muốn ngày mai em lên luôn trung tá cũng được.
xem tu vi 2014 A Di Đà Phật. Chú mày để thêm bộ ria nữa là y chang trung tá. Nhưng thôi, mình lên cấp bậc nhanh quá ở đời người ta ganh tị.
Đột nhiên Xuân hốt hoảng kêu lên:
- Chết cha, công an chìm nó theo dõi chúng ta phía sau kìa.
Viên đại uý nhìn trong kính chiếu hậu. Hắn thấy có hai người đàn ông đeo kính đen đang ngồi xe Honda 250 phân khối bám sát phía sau. Xuân nói:
- Tìm chỗ quẹo đại đi, rồi chuồn.
- Bình tĩnh, đại uý nói. Dẫu sao nó cũng không chạy lại mình mà.
Nhưng hắn vừa nói dứt câu thì đã thấy từ xa một chiếc jip của cảnh sát giao thông phóng như bay tới. Viên đại uý liền quẹo gấp vô một con đường đất. Mọi người hấp tấp xuống xe, chạy rẽ ra bốn hướng. Lúc ấy có tiếng la lớn:
- Bắt nó! Bắt nó!
Chỉ có người đàn ông buôn xe là nhận ra tiếng la đó, vì thế ông ta mỉm cười, chạy vô tu vi 2014 hẻm rồi nhảy lên một chiếc xích lô đạp đi thẳng tới nhà thầu khoán Dũng nơi mà ông ta biết trước sau gì bọn Vẩn Thạch cũng tới đó.
Quả thực, chừng một tiếng đồng hồ sau thì mọi người lại gặp nhau ở địa chỉ đó, mặt người nào cũng xìu như cái ruột xe bể. Người đàn ông cười ngất khi ba người kia bước vào. Ông ta hỏi:
- Tởn chưa?
Xuân đáp: