Ặc dù gió thổi kim ô đánh các bức ván của căn nhà van răng rắc suốt đêm

Heidi đã có một giấc ngủ say sưa. Khi một tiếng huýt lanh lảnh đánh thức cô bé dậy, mặt trời đã chiếu rực rỡ qua ô cửa sổ căn phòng mới của cô.
- Mình ở đâu thế này? - Thoạt đầu cô bé tự hỏi, có hơi chút ngạc nhiên thấy mình vùi sâu trong một cái chăn lông mềm mại. Thế rồi, mùi cỏ khô làm cô bé nhớ lại những gì đã xảy ra tối qua và cô sung sướng được ở đây hơn là ở nhà bà già Ursule, bà ta gần như điếc đặc và lúc nào cũng cảm thấy rét nên không mấy khi ra khỏi góc nhà có lò sưởi. Và bởi vì bà ta hầu như không nghe thấy gì, nên chỉ có thể trông chừng cô bé khi cô chơi quanh quẩn bên ghế bà. Mà cô bé lại luôn cảm thấy tù túng và lúc nào cũng muốn chạy ra ngoài.Chơi.   boi tinh yeu qua ten   Niềm tin của cô vì thế càng tăng khi được thức dậy tại nơi ở mới này. Cô bé nhớ lại tất cả những gì đã thấy và điều đó làm cô vui sướng. Nhất là hai con dê con mà cô đã chậm xuống thăm chúng.
Xem boi tinh yeu theo ten
Cô bé ra khỏi giường, nhanh chóng mặc quần áo, xuống thang và chạy ra trước nhà. Pierre đã ở đấy, bao quanh là tất cả những con dê của làng. Cũng như hôm qua, cậu ta mặc cái quần đùi bằng da có dây   boi tinh yeu   đeo bắt chéo sau lưng, và một chiếc sơ mi trắng mỏng. Chiếc lông chim giẻ luôn được gài chặt trong dải băng viền mũ. Cậu ta đi chân không và đã để túi lên chiếc ghé dài. Cậu đang đợi Lili và Biquette để rồi lại tiếp tục chặng đường lên đỉnh núi.
- Xin chào! Xin chào! - Heidi reo lên với mọi người và đàn dê.
Rồi cô bước tới hôn ông. Mừng vì thấy sáng ra cô bé đã có tâm trạng vui vẻ như thế, ông bảo:
- Ông chắc là cháu muốn được cùng đi với Pierre lên bãi chăn thả.
- Ôi! Cháu rất muốn, thưa ông!
-   boi tinh yeu   Thế thì cháu đi rửa mặt đi, sao cho cháu cũng tươi mới như mặt trời. Ông đã chuẩn bị nước cho cháu rồi đấy.

Cô bé vâng lời, nhưng nước lạnh buốt. Cô cố gắng nhúng hai tay vào nước rồi dùng tay xát mạnh lên mặt và cổ. Trong lúc đó Pierre và ông tiếp tục câu chuyện.
- Cháu mở túi ra. - Ông bảo cậu bé đang ngớ ra vì ngạc nhiên. - Và mang theo cả ổ bánh mì và miếng pho mát này. Ở trên ấy, Heidi hẳn sẽ rất đói, và khát... Cháu sẽ vắt đủ sữa cho em khi khát. Cháu hiểu chứ?
- Vâng.
- Và cháu nhớ trông em cẩn thận đấy. Núi đá rất nguy hiểm. Ta không muốn cháu đưa em về người nát vụn.
Heidi đã rửa ráy xong.
- Ông nhìn này, - cô bé nói, - mặt cháu đỏ hết lên rồi.
- Tốt lắm, mặt trời sẽ hài lòng về cháu. Tối nay, khi trở về, cháu sẽ còn phải tắm rửa nữa vì cả người cháu sẽ bám đầy bụi... Nào, tiến lên!

Cả tốp vui vẻ trèo lên bãi chăn thả. Trong đêm, gió đã thổi những đám mây cuối cùng đi và bầu trời xanh ngắt một màu. Mặt trời chiếu sáng những bãi chăn thả gia súc xanh rờn. Tất cả những bông hoa xinh xắn xanh hoặc vàng   xem boi tinh yeu chinh xac   đều nở rộng. Heidi chạy hết chỗ này chỗ khác, hò reo vui vẻ. Một bên, mặt đất đỏ rực những bông hoa báo xuân, phía khác, mặt đất xanh một màu hoa long đởm, và khắp nơi nơi, những cây dương địa hoàng và cây hoa chuông hướng ngọn về phía mặt trời. Heidi ngắt hoa không sót một màu nào để trang điểm căn phòng của mình mà cô cũng muốn nó tươi vui như đồng cỏ. Cô nhét đầy hoa vào túi tạp dề. Trong lúc đó, Pierre đang bận bịu với đàn dê mà không phải   boi tinh yeu   lúc nào chúng cũng nghe theo lời cậu và chiếc roi.
- Heidi! Em ở đâu? Anh không nhìn thấy em nữa!
- Em ở đây, đằng sau gò, em đang hái hoa.
- Cẩn thận các tảng đá đấy... Lại đây... Chúng ta đi tiếp... Lên cao thêm một chút nữa. Em sẽ được thấy những con đại bàng. Để những bông hoa đấy cho ngày mai. Đừng có mà hái tất.

Chúng lại tiếp tục đi lên bãi chăn thả. Nơi Pierre thiết lập đại bản doanh và ở lại cả ngày với đàn dê nằm dưới chân những ngọn núi cao, dọc sườn dốc có những cây lãnh sam và bụi rậm mọc rải rác. Đỉnh núi trơ trụi và dốc đứng vươn tới trời. Heidi rất thích nơi đây.
- Mình ở ngay chân núi. - Cô bé nói.
- Anh đi cất túi vào   xem boi tinh yeu qua ten   một cái hố, - Pierre nói, - vì gió có thể cuốn nó xuống vực. Như thế thì thật tiếc.
Một khung cảnh bao la trải rộng trước mắt hai đứa trẻ. Thung lũng sáng rực rỡ dưới ánh nắng mặt trời và một dải băng hà như dâng cao tới trời. Phía sau là những đỉnh núi cao và vực thẳm. Vậy nên phải hết sức cẩn thận. Không có một tiếng động nào phá vỡ sự yên lặng. Lũ dê lặng lẽ gặm cỏ và Pierre lăn ra ngủ.

Heidi không cho phép mình quá đắm đuối với tất cả những gì bao quanh, núi đá, bầu trời, hoa lá, dải băng hà, những cây lãnh sam, các con dê... Cô để chiếc tạp dề đựng đầy hoa dưới bóng một bụi cây. Sau đó cô giải khuây bằng cách tết các cọng cỏ và ngồi ngắm những con côn trùng chạy đi chạy lại xung quanh mình. Bỗng nhiên, một tiếng kêu làm cô rùng mình.
- Pierre! - Cô gọi. - Pierre, anh dậy mau, dậy mau. Một con chim lớn đang lượn trên đầu chúng ta. Em sợ lắm!