Hãn ậm ự ậm ừ do vậy cháu tưởng ảnh đã còn tập dượt

Anh không bỏ mà chỉ muốn khi tập có em kế bên cổ vũ tinh thần

Thiên Ân chép miệng

- Đúng là trẻ con vòi vĩnh . Em không ngờ như vậy mà anh cũng nói được

Hãn nhún vai

- Có gì đâu mà không được khi em là người yêu của anh

Thiên Ân   coi boi tinh yeu   gật đầu

- Đúng . Em là người yêu của anh , nhưng em không muốn trông thấy anh trong bộ dạng như vầy , rồi lại yêu sách như con nít

Giọng nghẹn lại , Ân nói

- Em muốn anh như cây đại thụ vững vàng . Anh hiểu không ?

Hãn gằn từng tiếng

- Như cây đại thụ. Em thừa biết là khó có thể , sao lại đòi hỏi ở anh thay vì em phải cận kề 1 bên để an ủi , chăm sóc ? Ngay lúc anh cần sự có mặt của em nhất thì em lại bỏ mặc anh để chọn công việc . Cuộc sống đâu phải chỉ có mỗi công việc , đâu chỉ có chuyện kiếm tiền và đua chen giành vị trí ngoài   xem boi tinh yeu qua ten   xã hội . Cuộc sống còn cần bao nhiêu thứ khác   boi tinh yeu   quan trọng hơn như tình cảm con người với con người . Sự chia sẻ, đồng cảm , đồng điệu mới là đáng quý . Em đã làm gì được cho anh suốt thời gian qua ?

Thiên Ân nói 1 hơi

- Không đứa con gái nào không mơ tưởng 1 gia đình hạnh phúc . Anh nghĩ sẽ mang tới hạnh phúc cho em khi suốt đời gắn liền với chiếc xe lăn hay sao ? Ng` em yêu là 1 Thạch Hãn oai phong , năng nổ tràn đầy sức sống chớ không phải 1 pho tượng đặt đâu ngồi đó

Hãn quát to

- Im đi!

Anh rưón người định chụp Thiên Ân nhưng không thể. Đôi chân vô dụng trì anh xuống . Hãn đúng là 1 pho tượng đặt đâu ngồi đó

2 tay bấu chặt vào thành xe lăn , Hãn hét

-   boi tinh yeu   Cút ngay! Tôi không muốn thấy mặt cô nữa

Thiên   xem boi tinh yeu chinh xac   Ân đứng sựng 1 chỗ

- Em ... Em xin lỗi . Nhưng không thể thế này được . Nếu em yêu anh , phải cố gắng

Hãn bị khích động mạnh , anh gào lên trong phẫn nộ.

- Rời khỏi đây đi . Tôi không cần 1 người vô tình vô nghĩa như cô

Nghe anh la , bà Nhận chạy lên . Thấy bà , Thiên Ân bật khóc

- Cháu không làm sao vừa lòng Hãn nổi . Anh ấy khó khăn quá , khổ cho cháu quá!

Hãn gục đầu làm thinh , bà Nhận nhìn cô áy náy

- Đừng khóc nữa cháu . Dẫu có chuyện gì cũng cho bác xin

Ân vẫn chưa thôi lu loa

- Cháu chỉ muốn tốt cho Hãn . Sao anh ấy không chịu hiểu mà   boi tinh yeu   cứ trách móc cháu chứ

Bà Nhận nhỏ nhẹ.

- Bác biết , bác biết ...

Hãn lớn tiếng

- Mẹ biết gì cơ chứ . Để cô ta về cho khuất mắt con đi

Thiên Ân mím môi

- Được .   boi tinh yeu   Anh sẽ ân hận vì đã đuổi em

Quay sang chào bà Nhận , Thiên Ân giậm mạnh gót giày xuống nền gạch bóng loáng trước khi rời khỏi nhà

Bà Nhận lật đật bước theo cô

xem boi tinh yeu chinh xacCòn lại 1 mình giữa căn phòng bày biện sang trọng , Hãn rũ người xuống trong tuyệt vọng .