Sau đấy, không có chi vang đến khua khoắng cồn mùng đêm yên tĩnh nữa

Tiếng gọi của Sói Xám lại lặp lại, nhưng chỉ một lần. Sau đó, không có gì vang đến quấy động màn đêm yên tĩnh nữa. Thế là, nó nép mình co ro cạnh cửa.
Xem boi ngay sinh Sáng hôm sau, khi Jeanne tỉnh giấc, nàng thấy nó nằm đó, tai vẫn vểnh lên và khi nàng vừa hé cửa, nó phóng ra ngoài nhanh như chớp..Nó đến được con đường mòn quanh co và lao lên vun vút. Trái với mọi lần, Sói Xám không đứng đấy đợi nó... Nhưng nó ngửi thấy mùi xem boi tuoi bạn mình và một mùi khác nữa, rất mạnh mẽ và khác lạ.
Mép nó vểnh lên nhe những chiếc nanh, miệng sủa ăng ẳng đầy ngờ vực. Thu mình lại, sẵn sàng nhảy xổ lên, cổ và đầu vươn ra, nó tiến gần đến kẽ hang nơi Sói Xám trườn vào hôm trước. Sói xem boi Xám vẫn nằm đấy. Nhưng nó không ở một mình. Cuối cùng, Kazan dịu đi. Lông trên lưng nó rạp dần xuống và tai nó rủ về phía trước.

Nó nhoài đầu và vai giữa hai vách đá và rên khe khẽ. Sói Xám đáp lại.
Thế xem boi là nó lùi lại thận trọng, quay về phía ánh bình minh đang lên, sau đó nằm xuống, lấy thân mình chắn lối vào hang.
Sói Xám đã là mẹ.
Suốt cả ngày hôm đó, Kazan ở trên đỉnh Núi Mặt Trời và canh gác cái hang của mình.
Xẩm tối, Sói Xám rời ổ, vừa trườn mình đến chỗ bạn đường vừa khẽ ư ử và cắn yêu vào cổ nó. Theo bản năng cố hữu của cha ông, Kazan đáp lại bằng cách liếm liếm vào mõm nó. Cô ả sung sướng. Bỗng nhiên chúng nghe thấy tiếng kêu nho nhỏ vọng đến từ phía kẽ hang ở vách đá, Kazan vẫy đuôi còn Sói Xám vội vã chạy đến với bầy con nhỏ của mình.
Đêm đó, ánh trăng vàng óng chiếu sáng xem boi khắp Núi Mặt Trời và trong ánh sáng ấy xuất hiện Sói Xám và ba con nhỏ lảo đảo bước theo mẹ.
Kazan nghĩ đến đứa bé của Jeanne khi trông thấy những búi lông tơ mềm mại bé bỏng không ngừng ngã nhoài vì mất thăng xem boi bằng, đang đến nép mình vào bộ lông dày của nó.

Trăng vằng vặc trên đỉnh bầu trời và đêm sáng rõ gần như ban ngày, cũng là lúc Kazan đi săn mồi bởi vì nó phải bảo đảm miếng ăn cho cả gia đình...
Ở chân núi đá, một con thỏ trắng lớn thình lình nhảy nhót trước mũi Kazan, nó lao vào đuổi theo con mồi trong khoảng một cây số. Sau đó, nó thận trọng trườn vào dưới những lùm cây, xem bói yên lặng như một cái bóng. Cách đấy không xa, chỉ hai cú nhảy nhanh chóng cũng đủ tóm gọn.Được trong mõm bữa ăn dành cho Sói Xám và lũ con, thế là nó chậm rãi quay về Núi Mặt Trời.
Khi nó đến con đường mòn hẹp dẫn lên đỉnh núi đá, thình lình nó sững người lại bất động; nó xem boi ngửi thấy cái gì đó, một mùi còn rất mới. Nó thả con mồi, lông dựng đứng. Bởi vì đó không phải là mùi của thỏ, của rái cá hoặc của nhím...
Nó nhận thấy ngay dấu vết của răng nanh và móng vuốt không có cách đây ít lâu, khi nó xuống thảo nguyên. Và bỗng nhiên, vọng đến từ Núi Mặt Trời, tiếng đánh nhau khiến nó thốt lên một tiếng và lao mình đi.
Khi nó đến được hang, cảnh tượng hiện ra dưới ánh trăng làm nó tê liệt. Phía dưới đỉnh núi, trên một mặt bằng tự nhiên cheo leo bám vào sườn núi, Sói Xám đang đánh nhau với một con mèo rừng to tướng lông xám, con này đã vật ngã được Sói Xám và chế ngự nó bằng thân hình cao lớn. Một lần nữa, Sói Xám rên lên đau đớn.