Ra tháng giêng, đơn người chỉ dẫn của trạm chọc vịnh Hudson

Paul chạc băm hai hay băm ba tuổi, tràn trề sinh lực khiến anh chàng săn bẫy lập tức thấy Paul dễ mến. Nếu ông không được như vậy, chắc hẳn những ngày đầu chung sống trong chòi sẽ gặp khó khăn bởi vì Henri đang rất bực bội, cáu gắt. Buổi tối, khi Paul Wey-man đến, anh chàng lại giải thích cho nhà động vật học lý do không hài lòng của mình, khi hai người ngồi hút nhung cau noi hay ve tinh yeu buon thuốc bên cạnh cái bếp lò tỏa ánh đỏ rực:
nhung cau noi ve tinh yeu- Thật là kỳ lạ! - Anh nói. - Tôi bị mất bảy con mèo rừng đã bẫy được. Chúng bị xé xác thành từng mảnh nhỏ như những con thỏ thường bị cáo xé xác. .. Cho đến nay, không một con thú nào, kể cả gấu nữa, lại tấn công một con mèo rừng đã bị bẫy... Đây là lần đầu tiên tôi gặp chuyện thế này! Tấm da bị xé nát không đáng giá nửa đô la nếu tôi mang chúng về trạm! Bảy con mèo rừng! Vì chuyện này, tôi đã mất đứt hơn hai trăm đô la! Tôi biết thủ phạm là hai con sói... Hai con Sói luôn đi cùng nhau! Tôi biết thế là nhờ dấu chân chúng để lại. Hai con sói! Chúng lần theo những con thỏ của tôi, các loại chồn nâu hay trắng... Đều không khiến chúng quan tâm, nhung cau noi hay ve tinh yeu không hề, nhưng mèo rừng thì ngược lại... Thật quá lắm! Chúng nhảy lên mình nó và cắn xé bộ lông như thể anh bứt bông dại trong bụi rậm...
Câu chuyện này đã thu hút Paul Weyman.

Ông nhung cau hay ve tinh yeu thuộc số những nhà tư tưởng ngày càng đông cho rằng con người do tin theo thuyết nhân loại bản vị, đã bỏ qua hầu hết những sự việc kỳ diệu của tạo hóa... Với tầm hiểu biết khiến ông có đông đảo thính giả trong toàn quốc, ông đã.Phản đối những ai cho rằng con người là sinh vật duy nhất của hành tinh có lý trí còn lương tri và trí thông minh của sinh thể, không phải là người, chỉ được giải thích bằng bản năng. Vượt xa hơn những chuyện buồn cau noi hay ve tinh yeu bực mang tính vật chất mà lũ sói đã gây cho Henri Loti, Paul nắm bắt được toàn bộ tầm quan trọng của sự việc và họ chỉ nói về chúng cho đến tận nửa đêm.
Hai tuần tiếp theo, Paul Weyman đã thu thập được nhiều dữ kiện cho cuốn sách của mình.
Không ngày nào Henri và ông không nhìn thấy đây đó gần các bẫy, dấu vết của hai con sói phi thường; Paul buộc phải công nhận rằng anh bạn mình nói đúng; luôn luôn có hai loạt dấu vết.

Và mỗi ngày trôi qua càng khiến Weyman tin rằng đây là sự minh chứng cụ thể cho lý thuyết của ông. Ông cảm thấy tấn thảm kịch bí ẩn xảy ra quanh cái bẫy có một lý do khác với bản năng.
Một điều gì đó khiến trong ông nảy sinh mối thiện nhung cau noi ve tinh yeu cảm với hai con vật tự do và hùng dũng không bao giờ bỏ lỡ một dịp nào không tấn công lũ mèo rừng mắc bẫy. Đêm đêm, trong căn chòi, ông ghi chép các cảm tưởng và những điều khám phá được trong ngày.
Một hôm, Henri Loti nảy ra một sáng nhung cau noi vui ve tinh yeu kiến mới.
Hai người đàn ông vừa phát hiện ra dấu vết còn mới của một con mèo rừng. Lần theo dấu chân mèo, họ đến được một thân cây lớn bị bão đánh đổ. Và ở đó, trên mặt tuyết bị giẫm nát, rải rác từng nạm lông thỏ. Henri hoan hỉ nói:
- Lần này, tôi sẽ tóm gọn chúng! Chắc chắn là như vậy!
Anh chăm chú thăm dò vùng chung quanh.

Sau đó, anh giải thích kế hoạch của mình cho Weyman; nếu con mèo rừng bị mắc bẫy, và nếu hai con sói lại đến, trận đấu ắt hẳn nhung cau hay ve tinh yeu sẽ diễn ra trong cái hốc dưới tán lá cây này mà bọn sói trận buộc phải chui vào... Thế là anh ta đặt thêm năm cái bẫy khác nữa nhỏ hơn, ngụy trang kỹ dưới đám lá, rêu và tuyết, nằm cách khá xa cái bẫy lớn nhất để cho mèo rừng, trong lúc giãy giụa, không làm bật tung các bẫy khác lên...
- Khi chúng quyết chiến, con sói sẽ nhảy từ phía này, - Henri nói thêm, - có thể nó sẽ tránh được một bẫy, hoặc hai ba nhưng không thể tránh.Được năm cái. Tôi chắc chắn là nó sẽ bị mắc bẫy!
Sáng hôm ấy, một đợt tuyết rơi mới phủ kín dấu chân của hai người và xóa đi mùi của họ.
Điều đó giúp thêm cho mưu kế của Henri.